Viết cho khoắc tuổi 28 của tôi ...
Hà Nội vào những ngày dịch dã đang dãn cách xã hội, công việc thì ngừng trệ, cũng chưa biết khi nào mới lại bình thường được. Nhưng chắc chắn rằng, khi guồng quay bắt đầu thì sự bắt nhịp lại cũng vô cùng chậm và cần phải có thời gian.
Cũng chính vì có những ngày nghỉ dịch này mà tôi lại có thêm nhiều thời gian chuẩn bị nhiều hơn cho dự định của mình. Nhưng cũng phải lo toan nhiều cái, nếu giả sử mà dịch bệnh cứ kéo dài này thì làm sao, và rất nhiều thứ phải lo lắng khác nữa ...
Tuổi 28 chênh vênh, sắp chạm đến đầu 3 và cũng đã qua cái tuổi thanh niên mới bước ra đời. Tuổi 28 cũng đã niếm đủ trái đắng ngọt buồi đẳng cay, nhiều điều hạnh phúc đến rồi cũng vụt đi.
Tuôi chênh vênh giữa cuộc đời sóng vỗ, tình yêu thì đã xa không còn bên mình nữa. Niềm động lực từ người thương rồi cũng đã bay đi, để lại ta một mình bước trên đường đời tiếp bước cho cuộc hành trình mới. Con được sự nghiệp bắt đầu triển khai, vẫn chưa biết nó sẽ ra sao và như thế nào, thành hay bại, hay vẫn lụi mụi bình thường như cuộc sống ngoài kia.
Tuổi 28 không còn cảm thấy mặn mà về tình yêu, không còn muốn tán tỉnh yêu thương, nhắn tin hay gọi điện nữa. Mà thay vào đây là một cảm giác không có cũng chẳng sao. Trong nhiều khi thâm tâm cũng rất muốn có một người thương chia sẻ, nhưng lại nghĩ lại mình còn phải bước đi trên con đường sự nghiệp của mình. Mình muốn mình ổn hơn rồi mới tính tiếp chuyện khác ...
Nhiều suy nghĩ dàn trải, suy nghĩ nhiều thứ về nhiều công việc và các chuyện khác. Tuổi 28, cảm thấy nhiều trách nhiệm với người thân trong gia đình hơn, mình phải cố gắng và hơn thế nữa.
Niềm tin thì lúc nào cũng có, hãy hi vọng trên chuyến xe hành trình của mình thì sẽ có nhiều điều may mắn hỗ trợ và đồng hành.
Tuổi 28 - Cố gắng lên trên hành trình phía trước!
No comments
Post a Comment